“Tôi là Bê tô” là tác phẩm ra mắt vào năm 2007, theo lối viết bút ký dưới góc nhìn của nhân vật chính là một chú chó.
Vào thời điểm ra mắt, “Tôi là Bê tô” đã tạo nên một cơn sốt đối với các độc giả Việt Nam nói chung và bạn đọc thanh không đủ niên nói riêng. Bên cạnh đó, tác phẩm còn đem đến sự phá cách trong góc nhìn văn học khi toàn bộ câu chuyện được kể dưới góc nhìn và suy nghĩ của một chú chó tuy nhiên truyền tải được rất nhiều ý nghĩa sâu sắc.
Khi bắt đầu cầm trên tay cuốn sách này, tôi chỉ đinh ninh một suy quan niệm rằng sách của Nguyễn Nhật Ánh thì có lẽ sẽ hợp lý cho lứa tuổi thiếu nhi hơn là một đứa “lố tuổi” như tôi. Thế nhưng sẽ tuyệt biết bao nếu thử lắng nghe một câu chuyện dưới lăng kính của một chú cún, không quá phức tạp như thế giới người trưởng thành. Chỉ là đôi lúc để lòng mình được nhẹ nhàng, ngây ngô như một đứa trẻ, bạn sẽ nhận ra hàng loạt điều tưởng như là dễ dàng, nhưng kỳ thực lại chất chứa biết bao nhiêu là ý nghĩa mà mãi đến khi đọc những trang cuối, bạn mới thốt lên “Thì ra là vậy”.
Mạch chuyện như dòng ký ức được thuật lại thông qua Bêtô, Bêtô là pet của chị Ni- người rất đam mê bóng đá, đó cũng là nguyên nhân vì sao cái tên của chú cún Tô thành lập, cái tên của một cầu thủ đội Brazil. Bêtô là một chú cún rất ư là “người”, chú kể về ngôi nhà nơi mình sống, người bạn triết lý Bino, những sở thích nghịch ngợm, đôi khi quái gở của mình như “gặm một chiếc giày đi, vừa nhá vừa nhay, vừa lắc mạnh đầu cho nó nảy qua nảy lại. Thật mê ly. So sánh với cảm giác tuyệt vời này, nhấm nháp một miếng bít-tết chỉ là thú vui rẻ tiền của bọn mèo bình dân”.
Sự tinh tuý của tác giả
Quả là không ngoa khi bà cố chị Ni nói một con cún không nghịch ngợm là một con cún bỏ đi, chúng ta đang sống với thời gian của tạo hóa, nhưng bí quyết con người sử dụng thời gian ấy để thể hiện sự do và nghiền ngẫm về sự tự do là do bản thân mình quyết định. Khó có một ai có khả năng trưởng thành mà không vấp ngã, không quậy phá. Tưởng như là một sở yêu thích thông thường được kể, nhưng biết đâu đấy lại là nỗi lòng của tác giả khi chứng kiến cuộc sống tấp nập nơi thành thị, nơi mà toàn bộ mọi người đổ xô theo những phồn hoa đã bỏ xót đi cái gọi là tự nhiên nhất của một đứa trẻ- tuổi thơ.
Chúng ta- những người “sắp lớn” và đã lớn đang vô tình đánh cắp đi khoảng trời thoải mái đùa nghịch của lũ nhóc. Hàng loạt đứa trẻ đang phải sống theo khuôn khổ, theo quy tắc,… Có nhiều khi nhìn những đứa trẻ phải ngáp ngủ trong những giờ học chán ngắt, ngột ngạt, khiến chúng ta như mong muốn vứt đào thải những muộn phiền để trở lại cái thuở mà ăn được, ngủ được là tiên. Nguyễn Nhật Ánh đã kể một câu chuyện thay cho nỗi lòng của chúng ta, làm bạn đọc say mê bởi cái cách ông thổi hồn vào trong cốt truyện vừa gần gũi nhưng thâm thúy vô cùng.
Đánh giá quyển sách
“Tôi Là Bêtô” là một áng văn trong trẻo và đầy hồn nhiên được tác giả Nguyễn Nhật Ánh xây dựng thông qua lời kể và cũng là lời tự khẳng định bản thân mình của một chú cún, có mặt ở chương cuối tác phẩm tuy nhiên dẫn dắt cả nhịp truyện ngay từ những chương trước tiên.
Người xem sẽ vô cùng bất ngờ và ngạc nhiên về hàng trăm “điều thú vị ở đời” qua những câu chuyện dí dỏm, đáng yêu của các chú cún như Binô, Laica và hơn hết là Bêtô. Từ những việc đời thường trong cuộc sống của loài cún như chập chững bò trong sân, kết bạn với những chú cún khác cho đến những yếu tố tâm sinh lý gặp phải trong tuổi mới lớn không khác gì con người.
Cả câu chuyện ẩn chứa nhiều thông điệp cao đẹp và đầy tính nhân văn được nhà văn Nguyễn Nhật Ánh khéo léo lồng ghép như “càng lớn tuổi, con người ta càng nói ít đi. Họ nghĩ nhiều hơn.” hay “xưa nay chiến tranh nổ ra cũng chỉ vì miếng ăn. Mặc dù người ta luôn tìm bí quyết che lấp đi bằng những điều cao cả.”,..