Em yêu trường em- Trường THCS Cao Bá Quát!
Trong cuộc đời mỗi người, nhà và trường học là nơi mang lại nhiều kỉ niệm đáng nhớ. Em cũng vậy, trường học cũng là nơi gắn bó đầy yêu thương, thân mến.
Trường em đang học là Trường THCS Cao Bá Quát-một ngôi trường cách nhà không quá xa. Vì được xây dựng trong khu chung cư đông dân, nên các bạn học sinh trong trường chủ yếu là cư dân trong khu đô thị. Từ cổng vào đã có thể nhìn thấy vợ chồng nhà bác phượng xum xuê luôn điểm thêm ánh đỏ vào mỗi hè. Lớp em nằm ở bên góc trái bên cạnh khu hiệu bộ, là nơi có thể nhìn thấy toàn cảnh của sân trường.Tuy mới học ở đây hai năm nhưng mội cảnh vật đã rất quen thuộc, thân quen với bảng đen, tường vàng và cây bàng trước cửa lớp.Những kí ức dường như đã có từ rất lâu, của những thế hệ học sinh đi trước.
Sau những ngày đầu bỡ ngỡ, giờ đây em đã quen với trường, lớp, quen với con đường nhỏ có những cây phượng, cây xoài ven đường, những hàng bánh mì đông đúc,từng nhóm bạn khoác vai rôm rả tới trường mỗi ngày. Rồi những cảnh vật quen thuộc ấy mỗi ngày cùng em bon bon đến trường, học những điều hay lẽ phải,những điều em chưa biết, học cách để hiểu hơn về xã hội, những điều thú vị em chưa biết trên thế giới. Rồi sau những giờ học đầy hào hứng, em lại hòa mình vui chơi cùng các bạn, nào là đuổi bắt, trốn tìm,... Hàng ngày đến trường nghe giảng, vui chơi luôn là những khoảnh khắc không thể quên. Nơi đây như mái nhà thứ hai của em vậy, thầy cô như cha mẹ, bạn bè như anh chị em trong gia đình,từ những cảm xúc bình thường như buồn, vui đều có thầy cô và những người bạn ở bên cạnh. Cũng tại nơi đây, em tìm được bạn tốt,những người bạn cùng nhau học, chơi và cả trải qua những kì thi, đôi khi có những lúc xích mích nhưng sau tất cả vẫn cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Thầy cô nghiêm khắc nhưng nhiều khi lại rất thân thiện, dịu dàng và còn rất tâm lý, các thầy cô luôn cố gắng tìm hiểu, sáng tạo ra những phương pháp học thú vị, hiệu quả cho học sinh. Từng giây phút trôi qua bên mái trường mến yêu như những thước phim lắng đọng của đời học sinh, những thước phim không thể ghi bằng bất cứ phương tiện nào nhưng lúc nào cũng được khắc sâu trong tim.
Trường em về hè là đẹp nhất, khiến học sinh lưu luyến nhất. Từng tia nắng nhảy lon ton trên sân quấn quanh những gốc cây và quanh những cánh phượng đỏ rạng rỡ tươi tắn. Bầu trời trong vắt như mái tóc xanh mát của mẹ thiên nhiên cài thêm những đám mây trắng mượt tựa như đi ra từ những vần thơ. Và hè về, giây phút cuối cùng của năm học xao xuyến biết bao, những hồi trống vang lên như ngập ngừng lưu luyến điều gì. Tiếng trống hòa với tiếng ve sầu khiến em ngập ngừng ngẫm nghĩ, liệu ba tháng xa là có dài không, có nhanh như gió thổi như người ta vấn nói không? Liệu khi ra trường lòng em có xao xuyến như tiếng trống kia không?
"Tuổi thơ như áng mây, rồi sẽ mãi bay về cuối trời. Thời gian xoá những kỉ niệm dấu yêu". Thời gian trôi đi mãi mãi không trở lại nhưng có một thứ vẫn sẽ mãi in đậm trong tâm trí em, đó là hình bóng về mái trường mến yêu, là khoảng thời gian tươi đẹp được gắn bó bên thầy cô, bạn bè.